Du Lịch

Du lịch Hà Giang: “Phượt” trên cung đường hạnh phúc Đồng Văn

Bạn đang xem: Du lịch Hà Giang: “Phượt” trên cung đường hạnh phúc Đồng Văn tại traveldulich.vn

“Ai sinh ra ở cao nguyên đá Đồng Văn mà không làm thơ thì phí lắm”, người bạn đồng hành thủ thỉ khi hai chúng tôi băng qua những cung đường hiểm trở nhưng cũng nên thơ trên chiếc xe máy. Còn tôi, tôi tự nhủ tuổi trẻ hãy một lần hòa mình vào đá, núi và cây trên những cung đường Đồng Văn, để thấy rằng hạnh phúc thật bình dị và trong tầm với.

Du lịch Hà Giang: “Phốt” trên cung đường hạnh phúc Đồng Văn

Những cung đường ngoằn ngoèo cực đẹp trên cao nguyên đá Đồng Văn

Những cung đường ngoằn ngoèo cực đẹp trên cao nguyên đá Đồng Văn

Để chinh phục cao nguyên đá Đồng Văn, chúng tôi chọn cung đường đi qua các huyện Vị Xuyên, Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc và kết thúc ở Bắc Mê trước khi trở lại thành phố Hà Giang. Chặng đầu “vuốt ve tinh thần” hai du khách phương xa bằng những con đường nhỏ dễ đi. Khi chuẩn bị rời Minh Tân (huyện Vị Xuyên), chúng tôi bắt đầu bị “bao vây” bởi những con dốc liên tiếp, từ dốc quanh co đến dốc dựng đứng hình zic zac…

Có thời điểm, chúng tôi đang từ từ leo dốc thì bất ngờ, đường ngoằn ngoèo một góc 45 độ khiến cả người và xe như muốn… đo đường. Đôi khi chúng tôi đi trên một con đường với một bên là vách đá và một bên là vực thẳm. May mắn thay, mặc dù chúng tôi không phải là những tay lái lụa, nhưng chúng tôi đã vượt qua con đường nguy hiểm đó mà không gặp vấn đề gì!

Những ngọn núi nối tiếp nhau trùng trùng với những vách đá tai mèo sắc nhọn

Những ngọn núi nối tiếp nhau trùng trùng với những vách đá tai mèo sắc nhọn

Vượt qua những con dốc ngoằn ngoèo, chúng tôi lần lượt ghé thăm Quản Bạ, Yên Minh, Phố Cáo, Dinh thự họ Vương, Làng văn hóa Lũng Cẩm – nơi được chọn làm bối cảnh trong phim truyện Chuyện của Pao… Chúng tôi ghé thăm Lũng Cú trước khi trở về nghỉ đêm tại thị trấn Đồng Văn, kết thúc ngày đầu tiên của hành trình.

Núi Cô Tiên Quản Bạ

Núi Cô Tiên Quản Bạ

Dốc Chín Khoang thuộc xã Phố Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang

Dốc Chín Khoang thuộc xã Phố Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang

Ngôi nhà nổi tiếng được chọn làm bối cảnh trong phim Chuyện của Pao.

Ngôi nhà nổi tiếng được chọn làm bối cảnh trong phim Chuyện của Pao.

Rời Dinh họ Vương khi trời đã xế chiều, chúng tôi lên xe di chuyển đến Lũng Cú trên con đường sâu hun hút, qua nhiều núi rừng và những khúc cua rất gấp. Trong lòng tôi chợt nghĩ, nếu không đến được Lũng Cú khi màn đêm buông xuống, liệu chúng tôi có bị vực thẳm nào đó nuốt chửng không? May mắn thay, chúng tôi đến Lũng Cú khi chiều dần buông xuống. Không kịp suy nghĩ, tôi và người bạn đồng hành nhanh chóng gửi xe ở quán tạp hóa dưới chân núi rồi men theo con đường mòn, lê từng bước qua những bậc thang.

Xem thêm  Xắp xắp là món gì? Địa chỉ ăn Xắp xắp Đà Lạt ngon cực kỳ BẮT VỊ

Sau đó, chúng tôi phát hiện ra rằng có một cách khác để đi lên mà không phải mất sức sau hành trình mệt mỏi. Nhưng dù thế nào đi nữa, lá cờ Tổ quốc trước mặt cũng cho chúng tôi biết mình đã đến được điểm cao nhất Lũng Cú. Khoảnh khắc đưa tay lên khẽ chạm vào lá cờ Tổ quốc, trong lòng tôi bỗng dâng lên một cảm giác lạ lùng, nghẹn ngào! Tôi đứng đó nhìn xuống Đồng Văn trong ánh hoàng hôn. Xa xa, những cánh đồng lúa chín vàng óng chờ ngày gặt, xen lẫn những thửa ruộng đã thu hoạch xong chỉ còn trơ lại gốc rạ. Trong giây phút thanh nhàn ấy, tôi nghe trong lòng lâng lâng một niềm hạnh phúc nhẹ nhàng.

Bên trong dinh thự họ Vương

Bên trong dinh thự họ Vương

Đúng 18h, những tia nắng cuối cùng còn sót lại, như một mảng màu phai nhạt trên bức tranh bầu trời. Nhưng rồi màn đêm buông xuống rất nhanh sau đó, chúng tôi bật đèn xe, đi chậm lại, nén nỗi sợ hãi trong lòng để có thể làm chủ tay lái, với hy vọng về một thị trấn Đồng Văn bình yên. Đường rất xấu, ổ gà “mai phục” khắp nơi, chiếc xe máy của chúng tôi cứ men theo những vách đá cheo leo rồi trôi đi trong đêm sâu. Cho đến khi bắt gặp ánh đèn soi rọi từ thị trấn Đồng Văn, không ai bảo ai, cả tôi và người bạn đồng hành mới vỡ òa. Dù cơ thể đau nhức vì đường xa, tôi và người bạn đồng hành vẫn quyết định xuống phố, mỗi người làm một ly cà phê phố cổ trước khi về khách sạn. Ở giường bên, người bạn đồng hành đã ngủ say. Tôi mở ba lô lấy ra cuốn du ký Thương nhớ Đồng Văn của Thủy Trần, để xem cô ấy có chia sẻ cảm xúc của tôi về mảnh đất này không…

Xem thêm  Khám Phá Nông Trại Cún Puppy Farm Đà Lạt

phuot-tren-cung-duong-hanh-phuc-dong-van-ivivu-7

Buổi sáng ở Đồng Văn rộn ràng tiếng nói cười. Chúng tôi quay lại phố cổ tìm chỗ ăn sáng. Sau khi tiễn “lưng lửng” với đĩa bánh cuốn nóng, chúng tôi chạy xe về hướng Đồn Cao – một di sản văn hóa lịch sử độc đáo có từ thời Pháp thuộc. Đồn Cao nằm ngay trong phố cổ Đồng Văn nên chưa đầy năm phút, chúng tôi đã có mặt tại chân núi.

Dưới chân cột cờ Lũng Cú chiều muộn

Dưới chân cột cờ Lũng Cú chiều muộn

Lối vào núi Đồn Cao đã được đổ bê tông và khá dốc nhưng không thử thách như lối vào Lũng Cú. Đứng trên đỉnh núi đá vôi cao nhất Đồng Văn (cao 1.213m so với mực nước biển), chúng tôi tha hồ phóng tầm mắt ra tứ phía. Có núi Tu Sản nơi nghĩa quân Sùng Mí Chang lập căn cứ chống Pháp, gần hơn là chợ phiên Đồng Văn mà sáng nay chúng tôi vừa ghé qua… Hiếm có dịp thả hồn mình cùng gió núi . , với mây trời cao nguyên, thoải mái hít thở không khí trong lành…

Thị trấn Đồng Văn dần bỏ lại phía sau, chúng tôi bắt đầu vượt đèo Mã Pì Lèng dài khoảng 20km nối liền thị trấn Đồng Văn với thị trấn Mèo Vạc. Trước khi “chiến đấu” với đèo Mã Pí Lèng, chúng tôi phải vượt qua con dốc Pải Lủng quanh co, thêm vào đó là những khúc cua tay áo liên tục mà ngay cả những “phượt thủ” chuyên nghiệp cũng phải ngán ngẩm. ! Xe chúng tôi cứ lững thững trên con đường vắng, xung quanh là những dãy núi với những chiếc tai mèo nhọn hoắt chọc thẳng lên trời. Ngồi sau xe, tôi cảm thấy áy náy, tự hỏi, quyết định vượt đèo Mã Pí Lèng có phải là một sai lầm?

Hạt tam giác mạch được bán rất nhiều ở Đồng Văn, đây là nguyên liệu để làm bánh hoặc bán cho du khách mang về trồng làm cảnh.

Hạt tam giác mạch được bán rất nhiều ở Đồng Văn, đây là nguyên liệu để làm bánh hoặc bán cho du khách mang về trồng làm cảnh.

Câu hỏi đó không còn là điều mơ hồ, dẫu con đường mang tên Hạnh phúc vẫn hiện ra trước mắt chúng tôi những khúc cua tay áo rất gấp, nối với những cung đường ngoằn ngoèo uốn lượn bên vách núi đầy ngẫu hứng. phấn khích, hoàn toàn không biết con đường sẽ dẫn chúng tôi đến đâu. Cũng những con đường ấy với một bên là dãy núi đá hùng vĩ, một bên là vực sâu thăm thẳm, nhưng nguy hiểm hơn nhiều so với cung đường chúng tôi đã từng đi qua. Dừng chân giữa lưng chừng đèo cao, tôi mới hiểu vì sao dân phượt thích “đâm đầu” vào cung đường hiểm trở này, bởi Mã Pì Lèng đẹp quá…

Xem thêm  Top 8 địa điểm du lịch tâm linh nổi tiếng ở các tỉnh miền Bắc

Chưa bao giờ trong đời tôi có cảm giác gần gũi với thiên nhiên đến thế, chỉ nhìn lên thôi cũng thấy như chạm tay vào mây trời, nghe nắng vàng và mây trắng reo vui. Và cũng chưa bao giờ cảm giác mình bé nhỏ trước thiên nhiên lại rõ ràng đến thế. Tất cả hiện ra trước mắt vừa hoang sơ, vừa hùng vĩ, tráng lệ. Tôi giơ máy lên ngắm rồi bấm máy. Nhưng chỉ chụp được vài tấm, tôi đành cất máy lại vào ba lô vì vẻ đẹp của Mã Pí Lèng lúc bấy giờ không có cách nào lưu lại chính xác bằng việc mở rộng mọi giác quan.

Người dân Đồng Văn phải lên núi kiếm cơm hàng ngày

Người dân Đồng Văn phải lên núi kiếm cơm hàng ngày

Từ điểm cao nhất Mã Pì Lèng có độ cao hơn 2.000m so với mực nước biển, ta có thể nhìn thấy dòng sông Nho Quế mềm mại chảy dưới khe núi. Từ Mã Pí Lèng nhìn xuống, dòng sông Nho Quế như một dải lụa xanh màu ngọc bích, chỉ cách chúng tôi vài phút lái xe. Tuy nhiên, chúng tôi phải lái xe “bằng cả tai”, trên những cung đường ngoằn ngoèo như lạc vào mê cung, dù đã nhìn thấy đích đến nhưng cũng phải loay hoay tìm lối ra. Cho đến khi dải lụa xanh trong vắt ở ngay bên tôi, tôi tin rằng dòng Nho Quế không phải là một giấc mơ. Tôi khum hai bàn tay lại, cố lấy thật nhiều nước từ dòng Nho Quế vỗ lên mặt. Tôi hớp ngụm nước thứ hai, đưa lên miệng và uống hết cốc nước vừa uống. Làn nước mát lành lan tỏa khắp cơ thể tôi, từ xúc giác đến sâu thẳm trái tim.

Bất kỳ du khách nào đi qua đèo Mã Pí Lèng cũng ghé thăm

Bất kỳ du khách nào đi qua đèo Mã Pí Lèng cũng ghé qua vách đá “huyền thoại” để ngắm sông Nho Quế

Dòng Quê Hương hiện ra như dải lụa xanh ngọc bích

Dòng Quê Hương hiện ra như dải lụa xanh ngọc bích

Ngồi bên sông Nho Quế một lúc, dù không muốn đi nhưng tôi và người bạn đồng hành đành lên xe quay lại Con đường Hạnh phúc để đi Mèo Vạc. Chiếc xe nảy lại trên đường. Cố chụp lấy khung cảnh cao nguyên trước khi nó kịp lướt qua, tôi thầm nghĩ: “Có lẽ những ai đang khao khát đi tìm câu trả lời cho câu hỏi: “Hạnh phúc là gì?”, nên tạm rời xa cuộc sống xô bồ. và tất bật của cuộc sống phố thị, để rong ruổi trên con đường Hạnh phúc và dừng chân trên những cung đường xinh đẹp của Đồng Văn, rồi ta sẽ thấy hạnh phúc không phải là điều gì xa xôi, mà chỉ là cảm giác tận hưởng thiên nhiên, nghe lòng mình bình yên và thấy rằng chúng ta vẫn còn những người bạn đồng hành sẵn sàng cùng nhau vượt qua những hiểm nguy của cuộc đời.”

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button